ZingTruyen.Asia

Because You Are You

Chapter 44: When you are gone

tmpearl

Hai tháng sau

Paradise Bar

Woo Bin len lỏi giữa đám người đông như kiến đang lắc lư điên cuồng theo điệu nhạc. Đôi mày anh nhíu lại khi thấy bóng người ngồi ngả nghiêng bên quầy bar. Lắc đầu, Woo Bin bước thẳng về phía đó

Ly rượu trên tay bỗng dưng bị ai giật lấy, Yi Jung nhăn nhó ngước lên nhìn
Khuôn mặt thằng bạn thân hiện ra trước mắt

- Mày làm cái trò gì vậy?

Mặc kệ giọng nói khó chịu của Yi Jung, Woo Bin thản nhiên ngồi xuống, uống cạn ly rượu vừa giật được

- Sao uống rượu một mình mà không rủ tao?

- Không có hứng

Yi Jung đáp gọn lỏn, như có ý không muốn nói chuyện nhưng điều này không hề làm Woo Bin khó chịu, anh quay sang bartender, gọi thêm ly nữa
Cả hai ngồi yên lặng như vậy một lúc lâu, không nói thêm lời nào nữa. Mãi cho đến khi có giọng con gái vang lên trong vắt

- Thì ra là anh ở đây

Giọng nói ngọt ngào mà sao Woo Bin nghe sống lưng mình lạnh tóat. Quay phắt lại, anh giật mình khi nhìn thấy cô gái mặc chiếc váy đỏ rực rỡ dưới ánh đèn màu

- Em..sao...em lại đến đây?

- Sao anh đến được mà em thì không?

Angel đáp, rõ ràng là muốn gây gổ mặc dù mặt cô vẫn tươi như hoa

- Em về trước đi, lát nữa chúng ta nói chuyện được không?

- Nhưng em lại chưa muốn về

Nói rồi, Angel kéo ghế ngồi xuống, cầm chai rượu trên bàn rót vào ly uống cạn. Uống hết ly rượu, Angel quay mặt sang, ra vẻ ngạc nhiên

- Oh anh cũng ở đây nữa sao? Vợ bỏ đi rồi thật là sung sướng quá nhỉ

- Angel

Woo Bin giữ tay cô lại như muốn bảo Angel yên lặng, nhưng cô khóat tay, nâng ly rượu lên ngắm nghía

- Một ông chồng như anh thật là hiếm có. Vợ đi rồi là lập tức ăn chơi xả láng không cần quan tâm gì nữa hết

Từ nãy đến giờ, Yi Jung vẫn ngồi yên không có bất cứ phản ứng nào, dường như người Angel châm chích là ai khác chứ không phải anh

Thái độ dửng dưng của Yi Jung càng khiến Angel nổi giận. Giọng cô càng lúc càng cao vút lên

- Có lẽ cũng chính vì anh như vậy mà Ga Eul mới bỏ đi. Anh thậm chí không thèm tìm xem chị ấy đang ở đâu. Anh là chồng người ta kiểu gì vậy hả? Thật tôi không hiểu Ga Eul thích anh ở điểm nào

- Đủ rồi Angel

Woo Bin nói hơi tiếng nhưng Angel không để ý, cô nhếch môi cười, ném về phía Yi Jung cái nhìn nảy lửa rồi quay sang liếc Woo Bin một cái sắc lẻm

- Mới nói bao nhiêu đó mà sao đủ được. Hay là anh thấy em nói anh ta mà đụng chạm đến anh? Ah đúng nhỉ, em quên mất hay người là bạn thân, sở thích chơi bời cũng giống nhau. Thật là thiếu sót quá

- Em thôi đi. Chuyện gì mình không biết thì đừng có nói

- Được anh không muốn nghe chứ gì? Vậy thì em đi

Vừa dứt câu, Angel đứng bật dậy, bước thẳng về phía sàn nhảy

Dưới ánh đèn màu nhấp nháy, thân hình Angel uống lượn mềm mại một cách chuyên nghiệp. Không ít chàng trai cố tình đến đừng gần và ôm lấy người cô. Angel biết, nhưng cô không phản đối, mà chỉ đưa mắt nhìn về phía quầy bar

Woo Bin xiết chặt ly rượu trên tay, mặt anh nóng bừng lên mặc dù máy lạnh đang phả hơi ào ào trên đỉnh đầu

- Ra đó đi

Giọng Yi Jung vang lên nhẹ nhàng. Woo Bin quay sang nhìn, bắt gặp đôi mắt đen sẫm của thằng bạn thân. Anh biết, Yi Jung không hề vô tâm như Angel nghĩ, chỉ là anh không biết cách nào bộc lộ nỗi đau của chính mình
Đặt ly rượu xuống, Woo Bin đứng lên bước về phía trước

Đang lắc lư theo điệu nhạc, Angel giật bắn người khi có ai đó nắm tay kéo cô đi. Vài giây sao, khi đã bình tĩnh lại, Angel nhận ra người đó chính là đức ông chồng chưa cưới của cô

- Anh điên hả?

Angel hét lên lanh lảnh giữa quán bar ồn ào đủ thứ tiếng động khiến ai cũng quay lại nhìn. Nhưng lúc này, không ai trong hai người còn để ý đến chuyện xung quanh

- Em mới là điên đó. Thật anh không hiểu em đang nghĩ cái quái gì nữa

- Còn anh thì sao? Giữa đêm giữa hôm anh tới quán bar tán tỉnh phụ nữ thì được còn em thì không hay sao?

- Anh tán tỉnh ai lúc nào? Em không thấy thì đừng có nói

- Tới đây không phải làm mấy chuyện đó chẳng lẽ ngắm cảnh nghe nhạc

- Anh...

- Anh cái gì? Hết nói được rồi phải không? Vậy thì buông ra

Nói rồi Angel cố gỡ tay mình khỏi Woo Bin nhưng anh nhất quyết không chịu buông khiến cô nổi cáu

- Buông tay

Hai ánh mắt nhìn nhau tóe lửa, không bên nào nhường nhịn bên nào. Đột ngột, Woo Bin cúi xuống gương mặt đang hất lên đầy thách thức của Angel

Mắt cô trợn tròn đầy kinh ngạc không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Tòan bộ tế bào thần kinh trong người Angel dường như ngừng họat động cùng một lúc. Không phải lần đầu tiên Woo Bin hôn cô. Nhưng hầu như lần nào Angel cũng đờ người khi môi anh chạm vào môi cô

- Nè không cần đơ ra như vậy chứ

Woo Bin bật cười khi thấy vẻ ngượng nghịu của Angel. Cô trừng mắt lên hăm dọa nhưng gương mặt vẫn đỏ lơ đỏ lửng

- Anh...biến đi

Cô quay lưng, bước thật nhanh về phía cửa trong đôi mắt ngạc nhiên của khá nhiền người gần đó. Woo Bin mỉm cười, chậm rãi bước theo sau

Yi Jung đưa mắt nhìn hai người vừa bước ra khỏi cửa. Môi anh hơi nhếch lên như một nụ cười. Hy vọng Woo Bin sẽ không ngốc nghếch như anh để vuột mất cơ hội của mình

Lắc đầu, Yi Jung cầm lấy ly rượu đưa lên môi

Đắng ngắt
Thứ mùi vị này...có giống như nước mắt?

Đã bao nhiêu lần anh ước mình có thể khóc, nhưng nước mắt lại chẳng thể rơi. Đôi khi khóe mắt đau rát đến tưởng chừng không còn chịu được, nhưng rồi anh cũng vượt qua. Anh sống, những tháng ngày không có Ga Eul. Không nước mắt, không nụ cười, cũng không hạnh phúc. Giống như một So Yi Jung trước khi cô đến, là một bức tượng sống giả tạo với cả chính mình. Mà không, bây giờ anh có khổ đau, và anh để nỗi khổ đó gặm nhấm trái tim mình.

Đau lắm Ga Eul ah. Em quay lại có được không? Anh van xin em đấy

- Yi Jung

Giọng nói quen thuộc vang lên không khiến Yi Jung quay lại. Anh lặng lẽ nhấc li rượu, như thể không biết rằng người con gái vừa ngồi xuống

- Giờ này sao anh còn ở đây?

- Woo Bin gọi cho em ah?

- Anh ấy nhờ em đưa anh về

- Anh muốn ngồi thêm lát nữa

- Về đi. Trễ lắm rồi

- Em về trước đi

- Đừng như vậy nữa được không?

Yi Jung không đáp, chậm rãi đưa ly rượu lên môi

- Em đã sắp xếp chuyến bay sang Châu Âu cho anh vào tuần sau. Chuyến đi này rất quan trọng trong việc giải
quyết nợ nần của công ty. Em mong là anh tỉnh táo một chút để chuẩn bị cho chuyến đi này

- Chuyện này anh biết. Yên tâm đi, Eun Jae

Thở dài, Eun Jae đứng dậy bỏ đi
Giọt nước mắt chảy dài trên má
Em biết rằng anh yêu cô ấy. Nhưng nhìn anh như thế này, em đau lắm anh biết hay không?

*********

Mở cửa, Angel đi thẳng vào phòng mặc kệ cho Woo Bin lẽo đẽo theo sau. Quăng giỏ xách qua một bên, cô ngồi phịch xuống giường. Woo Bin hơi mỉm cười, ngồi xuống cạnh cô

- Vẫn còn giận hả?

- Không

- Vậy sao mặt em một đống vậy?

- Kệ em

- Angel

Giọng anh đột ngột mềm đến lạ, khiến mức khiến Angel ngạc nhiên phải quay nhìn

- Em tin anh có được không?

Đôi mắt cô mở to đầy kinh ngạc khi thấy vẻ dịu dàng khác lạ trên gương mặt anh

Giọng Woo Bin vang lên đều đều, nghe như một lời thú tội

- Anh thú nhận anh từng là một thằng chơi bời. Anh đã quan hệ với rất nhiều cô gái, nhưng thực lòng, anh chưa từng yêu ai trong số họ. Cho đến khi anh gặp em. Ban đầu, khi mẹ anh nói rằng anh phải kết hôn, anh đã tưởng tượng ra một cô tiểu thư nhà giàu chảnh chọe và luôn giả bộ dịu dàng

- Cho nên gặp em khiến anh thất vọng quá hả?

Angel hỏi một câu đầy tính gây sự nhưng Woo Bin chỉ mỉm cười

- Anh bất ngờ nhiều hơn là thất vọng. Vì em là cô gái đầu tiên đối xử với anh hung hăng như vậy. Nhưng không hiểu tại sao, anh nhận ra được đằng sau lớp vỏ bọc gai góc đó, em chỉ là một cô bé. Ngây thơ và ngốc nghếch

- Không cần nói em tệ quá vậy chứ

Cố tỏ ra vẻ như mình đang đùa, nhưng Woo Bin nghe được giọng Angel run lên vì xúc động. Đôi mắt nâu trở nên long lanh kì lạ

- Anh biết rằng muốn em tin anh là rất khó. Anh không thể hứa rằng anh sẽ trở thành một người đàn ông tốt, nhưng anh có thể hứa với em rằng anh sẽ cố gắng để trở thành người đàn ông chỉ của duy nhất một mình em

Cầm tay Angel, Woo Bin đặt một nụ hôn lên đó. Thật nhẹ nhưng đủ khiến cô xao xuyến

Bình tĩnh lại xem nào Angel. Không được sao tim cứ đập nhanh quá thế này. Đã bảo là không....

Nụ hôn đột ngột khiến những suy nghĩ của cô bay đi sạch bách. Nhắm mắt, cô mặc kệ những hòai nghi lo lắng. Giây phút này, anh đang ở bên cô. Và cô yêu anh. Như vậy đã đủ lắm rồi

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Asia