ZingTruyen.Asia

[BajiFuyu] Tổng hợp fic ngắn

Chụp lén

AnLacDu

Author: An Lạc Du

Pairing: BajiFuyu/Baji Keisuke x Matsuno Chifuyu

Rating: K+

Genre: Romance

Disclaimer: Nhân vật không thuộc về mình. Mình chỉ sở hữu fanfic này.

_______

Sống ở đời ai cũng có đôi lần phạm phải sai lầm, và một người thường mắc lỗi vào giây phút họ không ngờ tới nhất.

"Ơ kìa Baji? Mày chụp hình Chifuyu chi vậy?"

Ngay khoảnh khắc hỏi ra câu đó và bị mấy đứa xung quanh nhìn chằm chằm, Mitsuya biết mình sai rồi nhưng rút lại không kịp. Quay trở về ít phút trước, có ai thách anh cũng không đi sau lưng tên đội trưởng đội một này.

Tối nay Toman không họp hành căng thẳng, chỉ tập hợp để xem xét tình hình các đội. Khi họ tản ra sinh hoạt tự do chuẩn bị giải tán, Baji lười nhác ngồi xuống thềm đá, chờ Chifuyu nói chuyện với mọi người xong sẽ cùng nhau về. Khu vực này có đèn chiếu sáng nên anh vẫn thấy được nét mặt cậu từ xa, trông Chifuyu có vẻ rất vui. Cảm nhận được ánh nhìn của Baji, cậu xoay về hướng anh, cười lên rồi nói lớn: "Đợi em chút ạ".

Không biết tự bao giờ trong mắt anh, Chifuyu luôn nở nụ cười. Dẫu ngày tháng trôi, cách cậu nhìn anh vẫn mang hoài một tình cảm.

Từ chung cư của hai người đến nơi này có đi ngang một giàn mướp do nhà dân trồng. Lúc mới để ý, Baji và Chifuyu thấy mấy trái trên giàn còn đang xanh ngắt, mà hôm nay đã chuyển sang đỏ vàng. Nhưng suốt thời gian qua dù cảnh vật thay đổi ra sao, cả hai vẫn bên nhau sớm tối. Chifuyu luôn như thế, bao giờ cũng nhìn Baji với nét tươi cười, làm anh dần quên mất dáng vẻ xấc xược ban đầu của cậu như thế nào.

Giữ nguyên nét tươi vui, cậu xoay đầu nói thêm dăm ba câu nữa với mọi người trong đội. Góc nghiêng của Chifuyu có vẻ gì đó rất mềm mại... Chưa kịp suy nghĩ xong, Baji đã vô thức lấy điện thoại ra chụp cậu.

Trời xui đất khiến làm sao, Mitsuya lại đi sau lưng anh ngay đúng lúc đó, vô tình nhìn xuống điện thoại có hình Chifuyu và vô tư hỏi lí do. Sai lầm của một người thường đến bất ngờ như thế.

Đâu ai ngờ một câu hỏi đơn giản có thể khiến bầu không khí trở nên khó xử tới vậy? Nếu biết trước Mitsuya cũng chẳng nhanh miệng làm gì để chuốc hoạ vào thân.

Cứ tưởng sắp phải đánh nhau với Baji tới nơi, anh lại nghe thằng bạn mình đáp.

"Mày nhìn nhầm rồi."

"A ha ha... Ờ chắc tao nhầm rồi."

Mọi người đều biết Mitsuya không hề nhầm, nhưng ai nấy đều khôn ngoan chọn bỏ qua. Dù họ thích đùa cợt nhau thật, nhưng chưa đủ điên để chọc vào Baji lúc này. Tất cả đều nhìn về hướng Chifuyu, tò mò chẳng biết cậu đã nghe hết chưa. Nhưng lúc bước lại gọi anh về, nom cậu vẫn bình thản như mọi khi.

"Mình về thôi ạ."

Chifuyu cười nói, biểu cảm không có gì thay đổi. Thấy thế mọi người đều tin rằng cậu chưa nghe gì cả. Mitsuya cũng thở phào một hơi, giả lơ như chưa có chuyện gì xảy ra.

Song Baji biết rõ, cậu nghe cả rồi. Nụ cười của Chifuyu đã quá quen thuộc với anh, nét mặt gượng gạo kia làm sao qua mắt được.

Ấy thế mà trên đường về, cậu không nhắc gì tới việc mình bị chụp lén.

"Mày chẳng hỏi gì à?"

Baji lái xe thật chậm rãi, khẽ xoay đầu để bắt chuyện với cậu sau vài phút im lặng của cả hai.

"... Em chỉ muốn biết có thật không thôi."

"Nếu là thật thì sao?"

Nghe câu hỏi, Chifuyu lại tiếp tục im lặng làm anh bồn chồn. Dĩ nhiên Baji biết cậu sẽ chẳng vì việc này mà khó chịu hay xa lánh mình, nhưng vẫn lo lắng không yên. Nhỡ đâu cậu thấy anh quái lạ...

"Là thật thì em thấy nhẹ nhõm ạ."

Nhưng Chifuyu đáp một câu nằm ngoài dự đoán. Nếu bỏ qua việc này, lẽ ra cậu phải bảo "không sao đâu" mới đúng. Cớ gì lại thấy "nhẹ nhõm" chứ?

"Hả? Sao lại nhẹ nhõm khi biết tao chụp lén mày?"

"Tại..." Tiếng Chifuyu nhỏ đi, anh phải cố gắng lắm mới nghe được. "Hôm qua em cũng làm vậy... lúc anh chơi với Peke J."

"Gì cơ?"

Baji cất cao giọng, suýt nữa đã tấp vào lề để quay ra sau nhìn cậu.

"Em xin lỗi mà."

"Thôi..." Giọng Chifuyu có vẻ áy náy làm anh mủi lòng, giữ vững tay lái trở lại. "Tao cũng vừa chụp mày mà, hoà nhau vậy."

"Vâng. Bởi em mới thấy nhẹ nhõm quá chừng."

Trong gió có lẫn tiếng cười của cậu, vuốt yên lòng Baji. Có lẽ anh cũng nhẹ nhõm, vì hoá ra họ đều ngớ ngẩn như nhau.

"Mà sao mày lại chụp tao?"

"Em cũng chẳng biết nữa... Không kiềm được thôi ạ."

Không kiềm được à?

Nhớ lại nét mềm mại của cậu trong tấm hình mình chụp, anh khẽ cười. Có lẽ Baji cũng thế thôi.

Họ đi ngang qua giàn mướp chín đỏ, biết rõ vài tiếng nữa sắc trời sẽ thay đổi, đêm sẽ già đi và bình minh lại tới. Nhưng cả hai vẫn ngồi cùng xe, nói với nhau mấy lời ngớ ngẩn này.

"Ừ, chắc tao cũng vậy."

Anh đáp, hiểu rõ lòng mình.

Thời gian qua bao lâu họ vẫn không kiềm được, luôn dành cho nhau tình cảm khờ dại, và thể hiện ra trong vô thức bằng những cách vụng về.

"Về đưa tao xem mày chụp gì nhé."

"Vâng ạ. Anh cũng cho em xem..."

"Không."

"Ớ..."

Nghe tiếng cậu bất bình nhưng không dám mắng thẳng, Baji phá lên cười.

"Anh Baji..."

Chifuyu có vẻ ấm ức lắm, làm anh cũng tội nghiệp. Nếu cậu năn nỉ thêm chút nữa, có lẽ Baji sẽ mềm lòng mất.

"Kì kèo vô ích."

Đúng là dối trá, chỉ do anh không nhìn được mặt cậu thôi. Chốc nữa về thấy Chifuyu rầu rĩ, chưa chắc anh đã kiên quyết nổi.

"Đi mà anh..."

Cậu xin xỏ dai dẳng khiến Baji thở dài một hơi, đoán trước số phận chịu thua của mình.

Lần tới họ nên chụp chung cho yên chuyện, anh nghĩ vậy, lái xe về nhà trong tiếng cười thoải mái. Thầm chờ mong những điều ngớ ngẩn kế tiếp họ làm cùng nhau.

End.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Asia