ZingTruyen.Asia

Bach Hop Tam Thuc Co Gai Den Tu Hom Qua

Ở một vũ trụ khác, chúng ta là những kẻ may mắn. Ở một vũ trụ khác, chúng ta đã làm được.

Ở một vũ trụ khác, em chưa bao giờ trải qua những gì em đã phải trải qua. Thế giới chưa bao giờ tàn nhẫn đến thế này này, nó chưa bao giờ đục khoét tâm hồn em như nó đã làm. Ở một vũ trụ khác, em không liên hệ tình yêu với chia ly. Ở một thế giới khác, em luôn thấy em đủ tốt. Em luôn thấy mình xứng đáng.

Ở một vũ trụ khác, chúng ta không có những câu hỏi. Chúng ta không có những lựa chọn phải đưa ra, không có những phương án khác. Ở một vũ trụ khác, không tồn tại những hoài nghi. Ở một vũ trụ khác, chúng ta không phải lo lắng về cơ hội hay xác suất. Chúng ta không hối hận về việc đã cho phép hai trái tim non trẻ của chúng ta được yêu, và cho phép chúng được mạo hiểm.

Nhưng tôi cố để không nghĩ về vũ trụ đó. Tôi cố không nghĩ về những "nếu như". Tôi cố không nghĩ về thứ cảm xúc hoành hành khi tất cả giữa chúng ta kết thúc. Tôi cố không nghĩ về những tiềm năng treo lơ lửng giữa không trung, khả năng chúng ta có thể gặp lại nhau khi cả hai đã sẵn sàng. Tôi cố không nghĩ tới viễn cảnh ấy, vì hiện giờ tôi đang sống ở một vũ trụ mà ở nơi đó, chỉ tình yêu thôi là không đủ. Nơi mà tình yêu không chiến thắng, không là tối cao, không vượt trên tất cả. Hiện giờ, tôi đang ở đây – nơi không có em. Và ở vũ trụ này, tôi đang dạy trái tim mình cách chấp nhận điều đó. Hiện giờ, tôi đang học cách dừng đấu tranh. Cách buông thả cánh tay. Cách để yên mọi thứ.

Ừ. Có thể ở một thời điểm khác, ở một vũ trụ khác, tôi và em đang ở trong căn hộ của chúng ta. Em đang cho tôi nghe bài hát mới khi tôi làm cháy mẩu bánh mì chúng ta đang nướng cho bữa sáng, và chúng ta đang hạnh phúc. Chúng ta đang hạnh phúc và chúng ta sẵn sàng đấu tranh vì điều đó. Chúng ta đang hạnh phúc và đó là tất cả những gì chúng ta cần. Nhưng không phải ở đây. Không phải ở vũ trụ này. Ở vũ trụ này, tôi đang một mình thực hiện tất cả những chuyến đi mà chúng ta đã lên kế hoạch cùng nhau. Tôi đang làm bữa sáng cho mình trong căn hộ của riêng tôi. Tôi đang tự nghe bài hát mới của mình. Tôi vẫn đang làm cháy mẩu bánh mì nhưng em không có ở đó để cười phá lên trêu chọc. Ở vũ trụ này, tôi đang hồi phục. Tôi đang lớn lên. Tôi đang giãn mình ra để vươn tới những khoảng không mà em đã từng chiếm giữ trong cuộc đời tôi, và tôi đang học cách để biết ơn điều đó. Ở vũ trụ này, tôi đang chọn cách đóng lại một chương sách, dù cảm giác như việc đó thật sai và không đúng chỗ chút nào. Ở vũ trụ này, tôi đang vượt qua và bước tiếp, dù chẳng thấy tự nhiên hay dễ dàng gì, dù cho tôi có cảm giác như tôi đang bỏ lại phía sau cả một bầu trời viễn cảnh của những gì đáng nhẽ phải xảy ra. Những gì chúng ta đáng ra phải có.

Ở vũ trụ này, tôi chấp nhận những gì em cần. Ở vũ trụ này, tôi trả tự do lại cho em.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Asia