ZingTruyen.Asia

[ AllBaji ] Đợi chờ

[ RanBaji ] Nghi hoặc

Pearl_0511

Giữa trời đêm đen tối tịch mịch, trê đầu ngàn saao, dưới chân là mặt đường phố thị đông vui. Từ ngõ nhỏ có hai thiếu iên lờ mờ xuất hiện. Một người tỉnh, một kẻ say, đi đứng liêu xiêu giữa con hẻm nhỏ.

" Baji à, anh tỉnh lại di, tới nhà rồi"

" ưm....hưm..."

Cậu tóc vàng dỡ ah tóc đen lết đi từng bước, đến trước cuae khu nhà quen thuộc lại gặp phải một người lạ mặt đúng trước cửa chờ sẵn, có vẻ hư là đã đợi rất lâu rồi.

" Anh là ai vậy? "

" Tôi là người yêu của em ấy, cậu đưa em ấy đây, tôi sẽ đỡ em vào nhà "

Ran đỡ lấy Baji đi vào nhà, hắn đóng sầm cửa. Trước ánh mắt ngờ vực của Chifuyu, rồi nhẹ nhàng tháo giày của cả hai bỏ lên kệ, Ran bồng Baji vào giường.Hắn như biết rõ mọi ngóc ngách của căn phòng này này vậy, mở cửa một cái là trúng ngay phóc phòng ngủ của anh. Ran thả Baji lên chiếc giường đơn quen thuộc, song lại vuốt lên mái tóc hai màu vuốt keo, thở hồng hộc ra chiều mệt lắm. 

Hắn ngắm người đang ngủ thật lâu, như thế muốn khắc từng nét mặt, hơi thở vào sâu trong não, trong tim để không bao giờ quên được. Hắn lới lỏng cà vạt rồi lại cởi từng nút áo để lộ ra khuôn ngực săn chắc, cơ thịt. Ran tiến lại sát gần Baji, bàn tay mân mê từng góc cạnh, lả lướt trên làn da mịn như mông em bé của anh, hắn nhịn không được mà thơm lên má một cái.

 Yêu thương là thế, nâng niu là thế, nhưng hắn lại cởi phăng đi nịt ở thắt lưng mình ra rồi trói hai tay anh lên đầu giường. Ran ngồi lên thân và giương đuôi mắt lấp lánh ánh tím như bảo thạch, xinh đẹp mà âm hiểm nhìn Baji.

 "Tôi đã bảo là em không được đến gần thằng đó mà."

"Em không ngoan, không nghe lời tôi nên phải bị phạt."

 "Phạt mẹ mày, tao rình mày hổm rài." 

Hắn vừa luồn tay vào phần dưới đã bị vật xuống, trời đất đảo lộn làm Ran ngỡ ngàng, ngơ ngác và bật ngửa.Baji chiếm thế thượng phong, ngồi trên đùi Ran, liếm môi gợi dục. Anh ngồi trên cao dùng ánh mắt như một con sói dữ trước miếng mồi ngon, thèm thuồng và đói khát, uy dũng vô cùng.

Baji ve vãn cơ bụng săn chắc của Ran, một tay luồn ra phía sau lướt nhẹ lên túp lều nhỏ nhô lên ở hạ bộ, roẹt một tiếng, phéc-mơ-tuya đã bị anh kéo xuống.Từ trong chiếc quần âu bật ra thứ vừa nóng bỏng lại vừa rắn rỏi. Baji tinh ranh cạ phần mông mình lên túp lều nhỏ, cảm giác mặt vải ma sát với phần thịt mẫn cảm làm Ran ở phía trên khó chịu vô cùng, dương vật thêm phần thô to hơn.

Phần quần kín đáo bị tuột xuống, để lộ ra cặp đùi thon thả trắng nõn nà, và bàn tay lấp ló sau cặp gò đào căng mọng.Ngón tay anh thuần thục lới lỏng, đồng thời cũng làm vang vọng tiếng nhóp nhép của chất dịch nhầy của nơi tuyệt mật. Ran nằm dưới chứng kiến tường tận rõ ràng hết mọi chuyện, yết hầu chuyển động, ừng ực tiếng nước thèm khát.Anh ngồi trên thân Ran cười ngạo mạn, buông ra đôi lời trêu ghẹo hắn. 

 "Nứng đến thế à? Giỏi thì chịch tao đi."

Bàn tay anh cố định vịt trí của côn thịt đã cương cứng đặt ngay miệng huyệt ẩm ướt, đói khát. Anh ngồi xuống, từ từ nuốt dương vật nóng bỏng vào bên trong, nuốt hết quy đầu, nuốt đến nửa thân thì anh dừng lại. Dù chỉ mới nửa cây hàng nhưng bụng Baji lại trước vô cùng, tưởng chừng như bên trong anh đã bị lấp đầy vậy.Gương mặt phơn phớt sắc đỏ hồng cười sung sướng, nhưng lại cau có vì cái to lớn của Ran. Giận cá chém thớt, anh quát hắn vài cậu.

 "Mắc gì to vậy?! Nhỏ lại chút đi!"

Nửa trong nửa ngoài như thế lại còn bị siết chặt như muốn đứt ra, thêm cái thói ngang ngược của Baji, cuối cùng thì Ran cũng đã hết nhẫn nại, hắn trực tiếp nắm lấy một bên eo anh ấn mạnh xuống, côn thịt phía dưới trót lọt đâm vào trong, lấp đầy cả khoang bụng.Bị tấn công bất ngờ, nhưng anh lại sướng đến điên người, sướng đến ngửa cả ra sau, cất lên thứ âm thanh dâm mĩ cuốn tai.

Quyết không chịu ở thế bị động nữa, hắn bật người, đè Baji xuống dưới thân mình. Anh ngơ ngác nhìn hắn nhưng chưa được bao lâu thì lại bị từng hồi đâm rút mạnh bạo của Ran làm cho nhắm tịt mắt lại, siết chặt tay, đôi chân thon dài cuốn chặt lấy eo Ran không buông. 

" Ah...hức...nhẹ...ưm nhẹ thôi...muốn chịch chết tao hay gì?...ahaa...hức...ư hức... "

Nếu không nói đến phản ứng hóa học tạo ra hiện tượng khói trắng bay ra mà không cần tới lửa thì câu "có lửa mà thì mới có khói" sẽ đúng. Nếu Baji không buông lời trêu ghẹo Ran thì làm gì có chuyện hắn khiến anh nghẹt thở với từng cú thúc sâu đến lút cán.Baji mệt lả người, anh kéo lấy người đàn ông đang khiến anh phải chìm vào trong biển tình xuống, trao cho người nụ hôn nồng nhiệt, cháy bỏng hơn cả lửa. 

Tiếng môi lưỡi cuốn lấy nhau, trao nhau những gì tinh túy nhất, tan rồi lại hợp. Cánh môi Baji bị hôn đến đỏ ửng, lồng ngực phập phùng cố nuốt khí thở vào trong, khuôn mặt đỏ lựng và đôi mắt ngấn nước lệ nhòe, quyến rũ vô cùng.

Ran không chịu được nữa, hắn đâm lút cán, chôn chặt dương vật vào bên trong nộm thịt non mềm, phun ra những dòng tinh trắng đặc sệt.

 Chấm dứt cơn hoan ái, Baji nhìn Ran rồi lại nhớ về những buổi chiều hắn lấp ló nơi khuất bóng đợi anh về, nhớ những tờ giấy note dán nơi cửa vào, nhớ những dòng chữ quan tâm, căn dặn, vui đùa hay trách mắng đe dọa.Mọi sự vốn đã bị Baji biết ngay từ đầu, nhưng anh muốn tóm được con chó nhỏ này, muốn bắt nó, ngắm và ăn sạch nó. 

Ran rút dương vật ra khỏi lỗ nhỏ đỏ hoe, dòng tinh trắng cũng từ đó mà chảy tràn ra, thấm đẫm nơi giao hợp của hai người.Hắn đi xuống bếp chọn lấy một con dao cắt bỏ đi sợi dây xiềng xích, xoa xoa lên vết trói trên tay rồi lại quay trở về giường bế thốc Baji lên đi vệ sinh sạch sẽ. 

Hắn thay cả ga giường, mọi việc thuần thục nhanh gọn như thể hắn đã sớm quen với ngôi nhà này vậy. Ran đặt Baji trở về nơi cũ, lấy chăn đắp cho anh, chăm sóc kĩ từng sợi tóc đến nét mặt, rồi lại chui tọt vào chăn ôm lấy Baji. Cứ ngỡ Ran sẽ ôm anh vào lòng nhưng chính hắn là người rúc vào ngực Baji, nhắm mắt và yên bình chìm vào mộng say. 

Nắng ban mai chiếu rọi vào làm sáng cả căn phòng u uất. Baji nằm trên chiếc giường thiêm thiếp, bỗng một tiếng điện thoại vang lênn ing ỏi làm cho anh phải tỉnh giấc cựa quậy thân người bắt máy. 

 "Sáng sớm mà ai lại đến không biết?!" 

Anh bắt máy rồi lại im lặng, không gian tĩnh lặng vang lên tiếng nói nhẹ từ đầu dây bên kia, lộ vẻ lo lắng lắm, nhưng không đợi bên kia dứt lời thì Baji bên này đã tuôn ra một tràng cau có.

"Mày bị điên à?! Người yêu quái gì, chỉ đơn giản là một con chó nhỏ mà tao ngắm từ lâu mà thôi."

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Asia