ZingTruyen.Asia

[21+] Độc dược mê dục - Mặc Hàn Nghiễn

Chương 56: khúc dạo đầu chia tay

HuyenNamida




Câu Lạc Bộ Phong Tín Tử phụ trách rửa xe  cho hội viên Trường Bình cảm giác mình phát hiện một kinh thiên Đại Tân Văn, tin tức lai nguyên ở một chiếc sáng sớm hôm nay lái tới xe.

Câu Lạc Bộ Phong Tín Tử đều là thượng hào* ở toàn Nhật Bản, hội viên được gia nhập đều bi thẩm hạch hết sức nghiêm khắc, trừ những kẻ thật sự có tiền có quyền ra, thì nhất định phải có ba vị hội viên đề cử mới có thể gia nhập, trong một năm cũng chỉ tăng thêm không tới mười người, hội viên bên trong cơ hồ hàm đều là những cậu ấm cô chiêu có tiền và quyền đứng đầu Nhật Bản.

*thượng hào: kẻ có tiền có quyền, tầng lớp thượng lưu

Có thể đi làm ở nơi này, cho dù là phụ trách quét dọn, cũng đều được chọn lựa vô cùng nghiêm khắc và bắt buộc phải có học ngoại khóa về chuyên môn, Trường Bình đã làm   ở chỗ này năm năm, mặc dù chỉ là phụ trách rửa xe, nhưng là tiền lương còn nhiều hơn rất nhiều so với cả nhiều chức trách lớn ở các công ty khác, chớ chưa nói đến những  người có tiền kia  thường vì ra vẻ mình giàu có mà thường xuyên có tiền boa, anh hết sức hài lòng phần công tác này.

Đối với những Đại thiếu gia kia, trên xe thường hay xuất hiện một ít đồ đạc ngổn ngang, anh thấy nhiều nên cũng chẳng lấy làm lạ, người có tiền mà, cách chơi đùa tiêu khiên rất đa dạng, anh chỉ cần đem trong xe ra bên ngoài rồi lau rửa sạch sẽ là được, không nghe không nhìn không nói, đây chính là bí quyết có thể tồn tại ở Câu Lạc Bộ cao cấp này lâu dài được.

Nhưng là hôm nay ... cái này của sếp lớn...anh thật muốn tìm một người để có thể giãi bày!

Chiếc xe này là của ai, anh đương nhiên rõ ràng, Câu Lạc Bộ yêu cầu anh học thuộc lòng bảng số xe của tất cả hội viên, bởi vậy nên anh chỉ cần nhìn  một cái cũng biết được chủ nhân của chiếc xe  này là ai.

Tích Bộ Cảnh Ngô, người thừa kế của Tích Bộ tài phiệt, cũng là người có quyền lớn nhất ở trong câu lạc bộ, không chỉ là chỉ gia thế bối cảnh, so với những người khác, năng lực cùng thủ đoạn đều là số một, nghe nói bây giờ trong tay Tích Bộ tài phiệt đã có một nửa ngữ quyền rồi, so với những kẻ chỉ biết ỷ vào gia thế mà khoe khoang kia thực sự hoàn toàn khác nhau.

Mặc dù là người ngạo khí, nhưng không có nhiều tật xấu như những đại thiếu gia khác, xe của anh hay ít nhất là trên quần áo của anh, chưa từng bày bừa đồ đạc, những Đại Thiếu Gia kia khi ra vào Câu Lạc Bộ không thể quên mang theo phụ nữ bên cạnh, nhưng kể từ một năm trước, khi Tích Bộ thiếu gia gia nhập Câu Lạc Bộ tới nay, Trường Bình chưa bao giờ gặp qua Tích Bộ thiếu gia mang phụ nữ tới, ngược lại  chỉ là thường xuyên đi cùng một đám bạn là nam khác tới đánh tennis.

Nhưng là hôm nay, lúc anh mở cửa xe, chỉ cần lướt mắt một cái cũng có thể nhìn ra tối hôm qua vô cùng kịch liệt, quần áo trên người Tích Bộ thiếu gia cũng nhăn nhúm, anh ném chìa khóa cho anh rồi lập tức đi về phòng mình, chậc chậc, Tích Bộ thiếu gia dù sao vẫn là đàn ông, trước kia không có, nói không chừng chỉ là chưa gặp phải người thích hợp mà thôi.

Đẩy cửa phòng tắm ra, hơi nước lượn quanh trong phòng tắm, mặc một chiếc áo tắm trắng như tuyết, những giọt nước trên mái tóc màu xám bạc nhỏ xuống, Tích Bộ chân trần dẫm lên mặt thảm mềm mại , tiện tay lấy khăn lông khô đang khoác ở trên cổ, sau đó xoa xoa tóc, sau đó ném qua một bên.

Quần áo đã giao cho nhân viên phục vụ đưa đi giặt khô, hiện tại anh chỉ có thể tạm thời mặc áo tắm trong phòng tắm của  Câu Lạc Bộ. Lấy ra laptop, xử lý mấy công việc của công ty, lại gọi điện thoại theo hạng mục ở trong tay. Những công việc này ngày qua ngày đều như nhau, không khác biệt lắm, nhìn đồng hồ đã sắp buổi trưa, gọi điện thoại để kêu đồ ăn cho bữa ăn, Tích Bộ khép máy vi tính lại, ngồi ở lối vào ở cửa sổ sát đất, tay nâng tách cà phê nguội uống một ngụm, cau mày buông xuống.

Ánh mặt trời ấm áp xuyên thấu qua cửa sổ chiếu vào trên người anh, hai mắt Tích Bộ khẽ nhắm nghiền. Trong đầu đều là bóng dáng của Hổ Phách, anh đột nhiên bật cười một tiếng, không hiểu mình khi đó rốt cuộc tại sao muốn chia tay với cô, cười mình bây giờ mới phát hiện ra người trong lòng chính là cô.

Y Tuyết không phải là không tốt. Cô ấy xinh đẹp, thông minh, biết tình thức thú, nếu so sánh với Hổ Phách chỉ có thể nói gương mặt xinh xắn, thói xấu rất nhiều, thích làm loạn, lại ngây ngô lại tùy hứng, cho nên khi đó tuổi trẻ khinh cuồng, tâm tính chưa vững, lựa chọn luôn là nhìn về phía có nhiều điểm tốt.

Sau khi chia tay anh luôn muốn gặp cô, muốn cùng cô tiếp tục làm bạn, nhưng cô lại tức giận cự tuyệt, kiêu ngạo mà cắt đứt mọi liên lạc với anh, làm cho anh khi biết được liền cảm thấy vô cùng mất mát.

Sau đó gần một năm không thấy cô, học viện Thanh Xuân nổi lên môn tenis, chỉ cần klieecs mắt một cái, Tích Bộ cũng có thể nhận ra mình đang gặp khó khăn.

Mặc dù chỉ là một năm, tham gia công sự phân thắng bại của công ty, thậm chí đơn độc khai phá hạng mục, cùng những âm mưu và trí óc giảo hoạt để có thể đấu đá với những kẻ hồ ly già trên thương trường, nó làm cho anh nhanh chóng lớn lên, so với nhwungx người bjan cùng trang lứa khác, anh càng thêm thành thục, sớm tiến vào thế giới của người trưởng thành hơn. Cũng càng nhận ra dduojc trái tim của mình cần gì.

Gặp cô lúc trước, là anh thích cô gái như cô, gặp cô lúc sau, là anh chỉ cần thấy ai tương đồng với cô anh đều động tâm.

Không bỏ được, nhưng Tích Bộ Cảnh Ngô  có tính cách vô cùng tự ái cùng kiêu ngạo, khi biết cô đã qua lại với người khác, anh chỉ có thể nhìn cô từ phía xa, sau đó thẳng người rời đi.

Cô không phải là một người có thể giỏi che giấu tâm sự, lúc nói Y Tuyết là bạn gái mình, ánh mắt của cô  hốt hoảng cùng không thể tin, dù cô đã cố che giấu nhưng không thể thoát khỏi đôi mắt của anh. Đột nhiên cô lại nhiệt tình chủ động quyến rũ anh, Tích Bộ dĩ nhiên đoán được cô có khác mục đích, không ngờ là muốn anh và Y Tuyết chia tay, nhưng chuyện sẽ không đơn giản như vậy, Cô đối với Y Tuyết, luôn có một loại sợ hãi và địch ý.

Chỉ là mình cũng không có cự tuyệt cô dẫn dụ, thuận nước đẩy thuyền thỏa ham muốn của bản thân, lần nữa cùng cô quấn lấy. Mặc dù nói không biết ai mới là người đàn ông của cô khiến cho cô bật cười, nhưng là để được ở cùng nhau đến cuối cùng chỉ có thể là người mà cô có tình cảm thôi, người đó, chỉ có thể là anh, Tích Bộ Cảnh Ngô.

Cầm lấy điện thoại di động, trên bàn Tích Bộ tìm một dãy số điện thoại, sau đó bấm nút gọi.

Cái gọi là thừa kế, không phải chỉ là nhận lấy gia sản từ tay của ngườ đời trước là đủmà phải có thể chứng tỏ thực lực và mưu mô của bản thân để không bị nuốt gọn.

Học viên Băng Đế là nơi tụ tập người thừa kế của các công ty chưa có danh tiếng ở Nhật Bản, ở chỗ này mà thành lập thành viên tổ chức riếng cho mình, quá tốt.

Mai Thanh Thứ Lang, là con thứ của chủ tịch Mai Thanh Trường Dã, học viên trung học  của Băng Đế, là hội trưởng của bộ phận tuyên truyền bộ của hội học sinh, trước giờ bộ vẫn là thủ hạ làm việc choTích Bộ Cảnh Ngô, ở dưới sự giúp đỡ của Tích Bộ, hắn ta thành công giành được sự tín nhiệm của cha mình mà đường đường chính chính trở thành người thừa kế, là Tích Bộ ban cho hắn ta.

Bộ phận tuyên tuyền chính là báo chí tin tức, cho nên Tích Bộ muốn biết Hổ xảy ra chuyện gì, kẻ tốt nhất có thể sai khiến chính là Mai Thanh Thứ Lang.

Sau khi kêu Mai Thanh đi điều tra Hổ Phách, anh liền gọi điện thoại cho Y Tuyết.

"Cảnh Ngô? ! Không phải nói đang bận sao? Làm sao có rãnh rỗi gọi điện thoại cho em vậy?" Y Tuyết ăn trái táo mà mẹ cô vừa mới gọt xong, cầm điện thoại di động đi tới bên cửa sổ.

Cô đối với Tích Bộ hết sức yên tâm, bởi vì Tích Bộ chắc chắn sẽ không nói dối, một người kiêu ngạo như vậy  . Cô cũng sẽ không tưởng tượng ra được những nữ sinh nhàm chán kialafm sao có thể đoạt đi Tích Bộ được, lúc nào cũng chỉ biết giám sát chặt lấy bạn trai mình, có khoảng cách mới có thể sinh ra sự nhung nhớ và quyến luyến được, dính quá rất dễ dàng bị ghét. Hơn nữa mình và những cô gái kia hoàn toàn không giống nhau, cũng không phải chỉ biết vây quanh một tâm điểm là bạn trai của mình, Cô nhìn chiếc laptop trên bàn một cái. Hmmm.. Con cổ phiếu mà cô vừa mua  lại tăng rồi.

"Buổi tối có thể gặp nhau không? Có chuyện muốn nói." Tích Bộ vừa gọi điện thoại, vừa lật nhìn một phần văn kiện, xác định không thành vấn đề, sau đó ký xuống một chữ ký.

"Tối nay sao? Có thể, chúng ta gặp nhau ở đâu?" Y Tuyết nhếch miệng lên, mới như vậy đã vội vàng muốn gặp mặt, Đại Thiếu Gia cao ngạo đã hoàn toàn bị mình thuần phục rồi.

"Ở nhà ăn chúng ta hay tới, bảy giờ, cần anh đi đón em không?"

"Không cần, em có thể  tự đi tới ." Y Tuyết cự tuyệt ý tốt của Tích Bộ, phụ nữa, đừng có cái gì cũng dựa vào đàn ông, cần phải độc lập một chút mới tốt.

Y Tuyết không biết, Cô rất nhanh sẽ có thể hoàn toàn độc lập.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Asia